Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

Góc lặng của một cô đào


( viết tùy bút, ký….. hay là gì đây, thì viết đại thôi, cần gì thể loại cho gò bó... he he. )

Chúa nhật rỗi tôi search, tìm kiếm phim để xem, tình cờ tôi gặp lại phim “Ông cá hô” của đạo diễn Trần Mỹ Hà. Đây là phim truyền hình dài 90 phút được quay từ cuối thập niên 90 phỏng theo truyện ngắn cùng tên của nhà văn Lê Văn Thảo mà tôi từng quen biết khi anh còn làm ở báo Văn Nghệ Sài Gòn.

Phim phỏng theo truyện, truyện lại phỏng theo cuộc đời thật của một nghệ sĩ. Phim nói về một tình yêu đơn phương, mộng mị của một anh kép đổi nghề si mê cô đào gánh hát….. Có thể nói tình yêu này không chỉ đơn thuần là do nhan sắc mê hồn của cô đào nữ vai chính trong phim, vì nhan sắc cô đào chỉ ở mức trên trung bình một chút, không đủ đẹp để hớp hồn người xem, làm mê mẫn anh kép…. hình như tình yêu chỉ có từ một phía và tình yêu này lại mang tính đồng điệu, bởi sự tương đồng nghề nghiệp, sự hiểu biết cảm thông hoàn cảnh ….. cô đào vừa là người người được yêu, là người bạn, là thần tượng trọng lòng anh kép, tình yêu dường như được nâng lên ở mức sâu sắc chứ không còn hời hợt như ở mức trai gái yêu nhau từ sắc diện , cô đào không là tuyệt sắc giai nhân, có thể là do lối hóa trang, do ý đồ của đạo diễn….. Cô đào không cảm động, lạnh lùng, không đáp trả tình yêu, có thể cũng do ý đồ của đạo diễn.

Nói đến đào kép, tôi chợt nhớ lại mình lúc còn trẻ thơ…. những khi có hội đình, tôi vào bọn nhỏ cả mấy ngày ngày đêm cứ quanh quẩn quanh đình lành, gánh hát.., có khi trốn cả học ….., hết giành chỗ xem xuất này rồi lại xem tiếp xuất khác, chán rồi thì ra đằng sau, nhón gót nhìn vào lỗ thông gió xem sinh hoạt hậu trường, sau sân khấu, thường thì thấy họ che những bạt nhỏ ở những góc nhỏ để ngồi và nằm …, rồi xem đào kép chuẩn bị, vẽ mặt vẽ mày, trang điểm…… lúc ấy gò má cô đào nào trông cũng hồng hồng đỏ đỏ thật đẹp…….Còn nhớ, trước khi ra sàn diễn, lúc nào họ cũng bái bái bàn thờ tổ mấy cái, mấy ông vua, ông tướng mặt đỏ hoặc vằn vện đen trắng thì bái tổ có điệu bộ hơn….. Tôi như thấy lại cảnh tượng đi lưu diễn ngày đây mai đó của đoàn hát tuồng khi xưa.

Nhưng phim thu hút tôi chắc phải còn do thêm điều gì đó nữa. Có thể tôi tìm thấy được chút nội tâm của nhân vật, lòng tốt bụng, sự cô đơn, cả ý chí và sự thích ứng mạnh mẽ hoàn cảnh của nhân vật , hình như có chút gì đó trong “ Ngư ông và biển cả” ở nhân vật nam….Và tôi cũng cảm thấy lòng nhẹ nhỏm, bình yên lạ lùng từ những thước phim quay cảnh sông nước, kênh rạch quen thuộc ở miền Tây, hình như cảnh quay là cồn Te – Long Xuyên. Lại được thấy nghề hạ bạc và khách thương hồ lênh đênh theo từng cơn nước trên sông. Thấy làng quê nghèo nàn,nhớ những con người thật thà, chân chất, hiền lành, hiếu khách…..
Nhân vật nữ chính trong phim, cô đào Hồng Điệp. Qua hình tượng trong phim, cô đã làm tròn vai diễn một cách xuất sắc theo ý đồ của đạo diễn từ cách hóa trang đến bộc lộ tính cách…. Vai trò của cô là không được nổi, để đẩy bật nhân vật nam trong phim lên. Và cô đã làm đúng như vậy. Và thật bất ngờ diễn viên Minh Hương, chính là Nguyễn Minh Hương một Facebooker, cô gái ba con thỉnh thoảng qua trang FB của tôi khen vài tấm ảnh…

Cuộc sống hiện tại của cô dường như rất êm đềm, hạnh phúc. Con lớn nhất của cô đã vào đại học năm thứ nhất. Mới đây cô còn khoe mua được cái máy ảnh Canon 600D cho con và thấy đã có những tấm hình đẹp. Lúc trước, cô có một quán cà phê nhỏ trang nhã, không gian khá đẹp ... như là “ góc lặng” của “cô đào”, nhưng không biết sao không còn nữa, cũng có thể cô chỉ hùn hạp một phần quán , giờ không còn ….. Trong vai diễn thấy cô lạnh lùng đến vô cảm, chối từ tình yêu, nhưng trong đời thường thì thấy rất đằm thắm, hết sức thương chồng thương con. Chồng cô cũng là một diễn viên, đã từng có những vai diễn khá thành công. Vậy chắc là cũng có nhiều người ái mộ….. và có thể cô cũng đã không ít lần ghen bởi những sự ái mộ ấy. Hai vợ chồng đã từng là đồng nghiệp, nên cô có thể hiểu rất sâu sắc về nghề, về chồng…. nên trong cãi vả, cái không thể thiếu trong đời sống của mỗi cặp vợ chồng, hẳn là ông chồng không thể nào thắng được vợ, hết sức nhức đầu ….. Tôi chỉ là đoán thế thôi. Chỉ biết là họ hết sức hạnh phúc, từ “ góc lặng” mà cô đã chọn….. Những diễn viên nữ thành công, nhiều sao đã chọn đại gia hoặc người người nước ngoài làm chồng… nhưng chắc gì ai cũng được hạnh phúc bởi vẻ hào nhoáng, sự giàu sang...

Cô có nhiều khả năng tiến xa trong nghề với lối diễn xuất ấy, nhưng cô đã lui, cô ở với nghề không lâu… nhường chỗ lại cho chồng. Đằng sau sự thành công của người chồng nào mà không có bóng dáng của người vợ.Có thể cô đã đúng và đánh đổi lại là được chồng đẹp con ngoan…. hạnh phúc. Đó là “ góc lặng của một cô đào”.


 Tiểu Hoa Nguyễn, Hong Nhung, Chi Tran27 người khác thích điều này.
    • Bình Luận
      • Nguyễn Minh Hương
  • Nguyễn Minh Hương Trời ơi, cám ơn anh Nguyễn Đông A! Anh làm em xúc động quá!
    Em vừa đọc vừa cười mỉm từng hồi anh ạ! Sao anh hay thế?


    Những nhận xét của anh về tình yêu của Sáu Dương dành cho Hồng Điệp đúng y chang với bài viết trên Tuổi Trẻ năm ấy, sau hàng loạt bài báo chê diễn viên nữ xấu (không đủ đẹp để được yêu như thế), lạnh lùng, vô cảm,...Một bài viết mà ĐD Trần Mỹ Hà đã chỉ cho em đọc, để thấy "ít ra cũng có người hiểu mình" (theo lời ĐD nói). Em còn nhớ ĐD nói với em đó là bài viết của NV NĐT.

    Đạo diễn đã gửi gắm qua phim, như anh nhận xét "|Có thể nói tình yêu này không chỉ đơn thuần là do nhan sắc mê hồn của cô đào nữ vai chính trong phim, vì nhan sắc cô đào chỉ ở mức trên trung bình một chút, không đủ đẹp để hớp hồn người xem, làm mê mẫn anh kép…. hình như tình yêu chỉ có từ một phía và tình yêu này lại mang tính đồng điệu, bởi sự tương đồng nghề nghiệp, sự hiểu biết cảm thông hoàn cảnh ….. cô đào vừa là người người được yêu, là người bạn, là thần tượng trọng lòng anh kép, tình yêu dường như được nâng lên ở mức sâu sắc chứ không còn hời hợt như ở mức trai gái yêu nhau từ sắc diện , cô đào không là tuyệt sắc giai nhân, có thể là do lối hóa trang, do ý đồ của đạo diễn….. Cô đào không cảm động, lạnh lùng, không đáp trả tình yêu, có thể cũng do ý đồ của đạo diễn."

    Anh ạ, ĐD mà đọc được những nhận xét này, chắc ông thích thú lắm đây!
  • Nguyễn Minh Hương
  • Nguyễn Minh Hương Anh làm em nhớ lại những ngày tháng làm phim cực khổ . Tâm huyết của tất cả cùng sự hài lòng khi kết thúc phim của anh ĐD và DV LVC làm em lâng lâng bao nhiêu thì những bài báo với những nhận xét đáng buồn làm em ...choáng váng bấy nhiêu (hihihihihi). ĐD nói em đọc mấy báo đó làm gì, để ông chỉ báo cho mà đọc và ông chỉ em đọc bài trên Báo TT đó.

    Cám ơn anh!
    Cho em giữ làm kỉ niệm anh nhé, về một chuyến làm nghề có giá nhất của đời nghệ sĩ ngắn ngủi!
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A Dung Thong Ong Phản hồi bài viết GÓC LẶNG CỦA MỘT CÔ ĐÀO

    Có vẻ như tác giả Nguyễn Đông A vẫn chưa thể lặn xuống đến độ sâu cần thiết để khám phá và lý giải nội dung khoảng lặng của cô đào, đúng hơn là khoảng lặng của diễn viên vai cô đào. Thực hiện mộ
    t bước lùi giữa lúc còn có thể “tiến xa trong nghề” tất yếu phải là một quyết định vô cùng khó khăn, nhiều đau đớn dày vò,sau một thời gian trăn trở không thể không dài.
    Người nghệ sĩ chân chính yêu nghề không dễ dàng quay lưng với sân khấu, trường quay…, nhứt là khi người bạn đời còn là đồng nghiệp. Vậy, tất yếu, lấy lẽ thường tình mà suy, thì phải còn ít nhứt một lý do.Lý do chính,bên cạnh lý do phụ ít tính thuyết phục là “nhường chỗ lại cho chồng”.
    Người viết mấy dòng này có cái hân hạnh một lần trò chuyện lan man với đôi vợ chồng nghệ sĩ trẻ được đề cập trong bài viết ở trên, ngay nơi góc lặng bình yên của họ.Nhìn họ, nhất là nhìn vào đôi mắt của người vợ ( chính là đôi mắt u hoài, xa vắng đầy bí ẩn của cô đào trong “Ông Cá Hô”),…đã đôi lần tôi bất chợt thử tìm lời đáp cho câu hỏi đâu là duyên cớ nét buồn lãng đãng trong đôi mắt “cô gái 3 con ấy” . Mà đành thua.Tác giả Nguyễn Đông A cũng thua thì phải?!
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A Trước hết tôi xin cảm ơn anh về những dòng phản hồi bài viết “Góc lặng của một cô đào” và xin anh xem bài viết đó như là vài cảm nghĩ thông thường của một comment dài hơi, mang tính nhất thời.

    Đúng là như anh nói là tôi “ vẫn chưa thể lặn xuống đến độ
    sâu cần thiết để khám phá và lý giải nội dung khoảng lặng của cô đào”. Có thể là vì tôi không phải là người trong nghề nên chưa thấu hiểu sâu sắc việc “ thực hiện một bước lùi” của cô là “ một quyết định vô cùng khó khăn, nhiều đau đớn dày vò…. ”. Cũng có thể tôi cảm nhận chỉ ở từ góc độ của một người xem phim, mà thực ra tôi cũng chỉ xem qua qua nên chỉ thấy được bề nổi, chưa suy nghĩ nhiều để có cái nhìn có chiều sâu về bộ phim.

    Khi viết, tôi chỉ hình dung lại đôi chút về hoàn cảnh xã hội ở thập niên 90. Lúc ấy đất nước đã mở cửa, nhưng đời sống của văn nghệ sĩ vẫn còn khó khăn, đặc biệt nghệ sĩ hoạt động trong lĩnh vực cổ nhạc….do công chúng ngày càng thu hẹp dần, bởi những công nghệ giải trí bên ngoài du nhập vào ngày càng nhiều. Hai vợ chồng son mới vào nghề thì tiền lương, thù lao được trả chắc cũng chỉ được ba cọc ba đồng mỗi tháng … và nếu được phân công ở hai nơi khác nhau, đi lưu diễn ngày đây mai đó…. mà lại có con nữa thì quả thực là có vấn đề nan giải về kinh tế. Chàng chồng lại còn là trai đẹp, đang lên…. ( tôi thấy thế trong “ Một thẻo nhân tình”…. )…. thì bà vợ nào mà chẳng phân vân,thấp thỏm, lo sợ…. dù là chàng chồng rốt cuộc cũng chẳng làm điều gì đáng trách. Cũng có thể ở chỗ làm, cô gặp điều không thuận lợi, bị trù đập, chèn ép…. người quản lý không nâng đỡ lớp trẻ…., hoặc gặp phải điều buồn lòng do thế thái thái nhân tình, bạn diễn….những chuyện như thế chỗ nào mà không có. Có biết bao lý do mà chỉ có người trong cuộc, chính cô mới biết …. Và cách tốt nhất lúc đó cô chọn là lui về, tìm phương cách phát triển kinh tế khác để thuận lợi cho hạnh phúc gia đình, cho nuôi dạy con, chăm chút chồng….

    Khi viết tôi chỉ đơn giản nghĩ thế thôi. Tuy nhiên, tôi cũng nhìn ra đôi mắt ấy, như anh nói” “ đôi mắt u hoài, xa vắng đầy bí ẩn…. “. Chí ít tôi đã bắt gặp đôi lần qua ảnh chụp ở quán cà phê, tôi gọi là “góc lặng”… và mới đây là trong tấm ảnh chụp bán diện nhìn ra cửa. Phải chăng đó là nỗi niềm sâu lắng đối với nghề… dù đã gần 20 năm nhưng vẫn còn lởn vởn, chút phảng phất …. Cô không có vẻ đẹp sắc sảo, mê hồn…. nhưng có đôi mắt mang tâm trạng... như vấn vương, lãng đãng…. Tôi thấy như có sự u buồn, lặng lẽ…. Tôi cảm thấy thế, có thể là từ thói quen chụp ảnh, có thể là do thường tìm cách khắc họa nội tâm khi chụp ảnh chân dung. Có thể là do thế….

    Một lần nữa xin cám ơn những lời phản hồi đầy thú vị của anh.
  • Nguyễn Minh Hương
  • Nguyễn Minh Hương Em cám ơn anh Nguyễn Đông A, anh thiệt là dễ thương!
  • Nguyễn Minh Hương
  • Nguyễn Minh Hương Anh Nguyễn Đông A biết không, khi đưa em kịch bản, ĐD có hỏi em nghĩ gì về Ngọc Hiệp. Em nói là em không thích vì chị ấy lạnh lùng quá (trên phim thôi, em không quen chị ấy ngoài đời vào thời gian đó- NSUT Ngọc Hiệp thường được mời vào vai nữ chính của ĐD-NSUT Trần Mỹ Hà).

    ĐD nói :" Anh muốn em lạnh lùng hơn thế nữa"
    Khi phim xong, báo chí "đánh" em vì quá lạnh lùng, không đẹp đủ để người khác yêu say đắm (hihihihihi)

    Cuối phim, cảnh Hồng Điệp mời Sáu Dương ra nói chuyện, em bị quay đi quay lại mấy lần ( các cảnh khác thường chỉ quay 1 lần là lấy, trừ những cảnh hát Bội). Quay chưa được, ĐD dắt em ra ngoài nói nhỏ... Em trình bày quan điểm; " em nghĩ là ít ra nếu HĐ không yêu SD thì cũng phải có chút lòng biết ơn người đã giúp mình nên danh, nên phận" nhưng ĐD không chịu. Anh ấy nói :" Em để anh làm"

    Và HĐ đã lạnh lùng như "cục nước đá vậy" (mượn lời tuồng "Lan và Điệp")

    Cuối cùng người ta thương SD bao nhiêu thì ác cảm với HĐ bấy nhiêu
  • Nguyễn Minh Hương
  • Nguyễn Minh Hương Chú Dung Thong Ong có thể qua đây không a!
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A Có thể chứ...
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A Nguyen Minh Huong nhập vai vào nhân vật cũng cực khổ quá chừng ha....công chúng thuộc nhiều đối tượng khác nhau nên có những cách cảm nhận rất khác nhau nên đâu phải ai cũng hiểu được ý đồ của đạo diễn....còn trong nghề, biết đâu chừng giờ cũng là NSUT như ai rồi ....he he.
  • Đinh Thị Thu Vân
  • Đinh Thị Thu Vân Đọc Góc lặng của một cô đào, lại liên tưởng đến góc lặng của Nguyễn Đông A, vì những câu văn luôn không ồn ào, không là những câu văn u buồn, nhưng dịu nhẹ, lặng lẽ, tránh quyết đoán...
  • Nguyễn Minh Hương
  • Nguyễn Minh Hương Em nghĩ lối suy nghĩ tránh quyết đoán nhưng rất rõ những cảm nhận của người viết, là một sự tế nhị, lịch sự vì "9 người 10 ý"

    ĐD chọn em vào vai, trước tiên theo ngoại hình là cặp mắt và cái ... trán đó anh Nguyễn Đông A. Sau đó là cái cách em đáp lại
    khi ĐD đề nghị em diễn thử cho ông xem ( như người ta casting chọn diễn viên vậy). Em đã trả lời rằng:" Anh chọn em thì chọn chứ em không diễn thử". Lúc đó em chỉ là diễn viên mới vào nghề. Có lẽ ĐD thấy em có những điểm tương đối giống HĐ trong cách nhìn của ông
  • Nguyễn Du
  • Nguyễn Du Bài viết không cần bố cục nhưng có chiều sâu, thấm đượm tính nhân văn sâu sắc. Đời sống cần những tấm lòng như thế.
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A Đinh Thị Thu Vân Ai cũng có một góc lặng cho riêng mình.....Có thể Thu Vân cũng vậy thôi.
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A Nguyen Minh Huong Cũng dám " lì" với ĐD quá ha, ĐD là ông trời mà..... he he
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A " Bài viết không cần bố cục.... ", lúc trước cũng hay viết theo kiểu này lắm, viết truyện cũng thế..... chỉ cần có ý tưởng cốt lõi, kết cấu truyện thì còn tùy, có khi không theo một khuôn mẫu có sẵn nào hết.... bởi vậy nhiều lúc bị lên lớp.... tơi bời....hi hi. https://www.facebook.com/nguyendonga/posts/10205493603837602 . Chúc anh vui.

    Nguyễn Đông A
    Đi tìm đỉnh tình yêu
    ( Đến Côn Đảo, tôi không viết về một địa ngục trần gian trong quá khứ, tôi đi tìm cái đẹp hoang dã, nguyên sơ trong cái thô nhám, trần trụi...
    Xem thêm
  • Nguyễn Thị Hồng
  • Nguyễn Thị Hồng Dạ đây là hoa phượng tím...
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A Nguyễn Thị Hồng ở Đà Lạt có một cây gần chợ.....
  • Nguyễn Thị Hồng
  • Nguyễn Thị Hồng Dạ đúng...mình có người bạn rất thích cho nên có lưu ý sưu tầm...
  • Nguyễn Đông A
  • Thùy Linh Lê
  • Thùy Linh Lê Con em hom nay doc lai lan nua ....den doan di coi hoi dinh ...em nho lai luc nho cung y nhung gi anh co cua tuoi tho ...( chi co doan cho hoi dinh thoi )
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A vậy à, hi hi . Chúa nhật vui nhá Thùy Linh Lê
  • Thùy Linh Lê
  • Thùy Linh Lê Anh thi chup nhieu anh moi...hjhjhj...
  • Thị Quỳnh Dung Lê
  • Thị Quỳnh Dung Lê Ai mà dám lên lớp ĐA?nta chỉ góp ý cho nó hoàn chỉnh,có thiện chí mà!hihi
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A hi hi.... chiều chúa nhật vui nhá Thùy Linh Lê, Thị Quỳnh Dung Lê
  • Thùy Linh Lê
  • Thùy Linh Lê Khg noi nen loi.kkkk.....
  • Thùy Linh Lê
  • Thị Quỳnh Dung Lê
  • Thị Quỳnh Dung Lê
  • Thị Quỳnh Dung Lê Đông A ni chắc học trên mình mấy lớp vì nói đi Thủ Đức,phải tốt nghiệp pt cở73,74 chi đây.Học Sp thì lớp Hoangf thị Diệu hoặc lớp Thuý Nga (Tuy Hoà) làm lớp phó,nếu ở văn khoa chịu thua,ko biết.Đi chung hành lang,chắc từng gặp nhau?
  • Nguyễn Đông A
  • Nguyễn Đông A ai biết phải vậy không, chỉ học đến lớp 5 thôi.... hi hi Thị Quỳnh Dung Lê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét